Kontumquêhươngtôi xin giới thiệu ghi nhanh của Ban mục vụ Truyền thông Giáo phận Kontum về Thánh Lễ MỪNG KÍNH THÁNH STÊPHANÔ THÉODORE CUÊNOT THỂ - THÁNH TỔ CỦA GIÁO PHẬN KON TUM, NGÀY TRUYỀN THỐNG YAO PHU và LỄ GIỖ 3 NĂM ĐỨC CHA ALEXIS PHẠM VĂN LỘC.
Hơn 2.300 giáo phu trong toàn Giáo phận qui tụ về nhà thờ Chính tòa từ trưa ngày 13/11, để tĩnh tâm. Sáng ngày 14/11 gần 3.500 tín hữu kinh cũng như dân tộc hiệp dâng lễ cùng Đức Cha Phêrô Trần Thanh Chung chủ tế và trên 60 linh mục trong Giáo phận đồng tế rất sốt sắng trong ngày trọng đại chung của Giáo phận.
MỪNG KÍNH THÁNH STÊPHANÔ THÉODORE CUÊNOT THỂ
THÁNH TỔ CỦA GIÁO PHẬN KON TUM
*********************************************************
NGÀY TRUYỀN THỐNG YAO PHU
LỄ GIỖ 3 NĂM ĐỨC CHA ALEXIS PHẠM VĂN LỘC
Năm nào cũng thế, cứ gần đến ngày mừng kính Thánh Giám Mục Tử Đạo Stêphanô Théodore Cuênot Thể, là toàn Giáo phận Kon Tum lại bừng lên hào khí của Vị Thánh Tổ, Đấng châm Lửa Đức Tin và Khai sáng ra Giáo phận Kon Tum thâm u xa xôi và huyền bí.
Trước khi tường thuật về Thánh Lễ với những sự kiện như đã nêu trên, Ban Mục Vụ Truyền Thông Giáo Phận Kon Tum rất hân hoan kính mời quý đọc giả cùng tìm hiểu xem “ Hào Khí ” của Vị Thánh Tổ Giáo Phận là như thế nào.
ĐÔI GIÒNG LỊCH SỬ
Từ hơn 175 năm về trước, Ngày 19.11.1839, Đức Cha Stêphanô Cuênot Thể đã viết cho Ban Tư Vấn Thánh Bộ Đức Tin :
“Một trong những nguyện vọng tha thiết nhất của tôi là mở một con đường cho Tin Mừng đến tận Sông Cả ở Lào. Và mặc dù đã thất bại 20 lần, mới đây tôi đã thử một lần nữa. Vô phúc thay! Lần này cũng không hơn gì những lần trước. Chúng tôi chỉ có một cao vọng là làm đẹp lòng Chúa.” (2Cr 5,9)
Nhưng rồi, với một ý chí sắt đá, Ðức cha Cuénot không chùn bước, ngài hoàn toàn tin tưởng và phó thác nơi Chúa Thánh Thần. Năm 1848, một năm có tính quyết định đã đến.
Vị mục tử này hướng tới thầy Phanxicô Xaviê Nguyễn Do, còn gọi là An, một chủng sinh vừa tốt nghiệp Ðại chủng viện Pinang về nước. Ngài thấy nơi con người thông minh, quả cảm và khiêm tốn này có khả năng mở đường tiến sâu vào thế giới các sắc dân miền núi phía Tây.
Thầy Do đã khéo léo đóng vai một người đầy tớ trung thành và cần mẫn gánh hàng cho một nhà buôn người Kinh. Sáu tháng đi từ làng này tới làng khác, thầy đã tiếp cận với dân Ba Na, nói được tiếng nói của họ, biết phần nào phong tục tập quán cùng thu thập được ít điều về địa hình địa vật của vùng cao. Thầy mau mắn về Gò Thị tường thuật lại cho vị chủ chăn ngày đêm ngóng chờ tin vui.
Ðược tin vui, Ðức cha cử ngay một đoàn thừa sai lên đường và cắt cử thầy Do làm trưởng đoàn, Một đoàn buôn chính hiệu, có 4 chủng sinh cùng đi. Chính “cái chính hiệu với đồ hàng cồng kềnh của nhà buôn” này đã làm lóa mắt những kẻ tham chặn đường cướp hết. Các vị thừa sai đành phải bỏ của chạy lấy người.
Qua năm 1849, lại một đoàn truyền giáo khác lên đường. Ðoàn gồm có cha J.P. Combes Bê, 4 thầy giảng và một số chủng sinh. Ði từ Gò Thị, lên Bến, tới trạm Gò, đoàn gặp phải một đàn voi rượt đuổi. Tất cả bỏ chạy tán loạn, thoát được cơn giận của voi, về tới Bình Ðịnh, phái đoàn chạm phải cơn “thánh nộ” của Ðức cha Cuénot. Ðược nghỉ 15 ngày, phái đoàn lại lên đường, lúc đó là đầu năm 1850.
Lên đường lần này có thêm cha Fontaine Hoàn (sau gọi là Bok Phẩm) với 7 thầy. Ðến Trạm Gò, tiến vào làng Baham, đi qua làng Kon Bơlu, phái đoàn tiến sâu vào làng Kon Phar. Ðức cha đã ân cần dặn dò nhiều lần “nhớ” phải tránh đường mòn của các lái buôn người Kinh, phải tránh tù trưởng Bok Kiơm kiêm chức vị “quan triều đình Huế” có nhiệm vụ chặn đường xâm nhập của các thừa sai.
Ngày núp, đêm đi, vạch rừng, lội suối, leo đèo, với đủ thứ đe dọa của rừng thiêng nước độc, của khí hậu, của thú dữ. Lệnh “không được trở lại” vẫn văng vẳng bên tai. Nhưng “Ðất động! Trời sập! Ðoàn gặp đúng Bok Kiơm! Biết làm sao bây giờ? Hồn xiêu, phách lạc, hết đường “chạy trốn”, cả đoàn như chết đứng giữa trời! Chính lúc đang đứng đơ như những tượng gỗ, thì “con người hung dữ kia lại lên tiếng trước: “Sao? Quý vị là ai? Cứ nói thật đi, tôi sẽ giúp cho!”
Thế là lại thêm một bất ngờ nữa! Thay vì đi hạch họe, bắt nộp cho triều đình, Bok Kiơm lại tỏ ra thân thiện ngay. Có lẽ cũng chính cái vẻ mất hồn khiếp vía trên các khuôn mặt những con người không có một tham vọng nào khác ngoài tình thương mà liều mình đi đến với những anh chị em miền đất xa lạ, nên con người “đáng khiếp” kia bỗng trở thành “con người dễ thương”. Ông đã trở thành một Cyrus miền truyền giáo Tây Nguyên! Phái đoàn tiếp tục đi vào làng Kon Kơlang…( Trích Lược Sử Giáo Phận Kon Tum).
Và cứ thế, ngọn lửa Đức tin lan rộng khắp miền.
Trong bài : “Vần thơ Đạo ngày ấy ”,Tác giả Paul T. P. N. đã giúp chúng ta mường tượng ra được những ngày tháng ban đầu của Giáo Phận Kon Tum mến yêu như sau:
………………………….............
Đầu giây mối nhợ ai gầy,
Đem đàng chỉ lối ở đây bây giờ.
Xưa kia vốn những bụi bờ,
Rừng cao núi rậm mịt mờ liên liên.
Ấy nhờ các đấng chăn chiên,
Dâng mình tế lễ cho miền mọi cao.
Đã tìm lên xứ Trà Ngao,
Những hồi chưa có đàng vào nẻo ra.
Thương thay cho bấy các Cha,
Vì con chiên lạc đàng xa chẳng nài,
Giày sàn đạp sỏi chông gai,
Miễn sao cho đặng truyền lời Evan.
Đành lòng cam chịu gian nan,
Đem người ngoại giáo hiệp ràn Hội-công.
Rày người giữ đạo rất đông,
Minh mông khắp xứ khôn cùng kể ra
………………………………………………..
(Trích “Kontum – Vần thơ Đạo ngày ấy…”, Sưu tập thơ ca Giáo phận Kontum thập niên 1930 – Lê Minh Sơn biên soạn, 04.2013).
Là đấy, Kon Tum ngày xưa!
Và cho đến hôm nay, Ngọn Lửa Đức Tin ngày càng được thắp sáng trên các núi đồi,rừng rậm và phố phường của cả hai miền Gia Lai – Kon Tum.
Giáo Phận lại thêm một lần mừng kính Thánh Stêphanô Cuénot trong tâm tình tạ ơn Thiên Chúa và biết ơn vị Thánh Tổ vĩ đại của mình.
Thánh Giám Mục Stêphanô CUÉNOT (Thể)
Vị Khai Sáng Miền Truyền Giáo Kon Tum
(1802-1861)